Tôi thích những gì nhám, gai góc xù xì, những gì bóng bẩy, lộng lẫy, hoàng nhoáng quá thường làm tôi thấy rối mắt và không thích. À chắc tại vì những thứ bóng bẩy thường hay phản chiếu anh sáng, và chắc phản chiếu ánh sáng thường làm tôi khó chịu. Có lẽ là vậy!
Nhưng trong một lần đi tham dự triển lãm. Đó là một buổi triển lãm về đồ sứ qua các thời kỳ tại viện bảo tàng. Tôi lúc đó với kiến thức về đồ sứ hoàn toàn bằng 0, hoàn toàn không thể phân biệt được đâu là men gì. Tôi đi chỉ với mục đích tìm hiểu về lịch sử của đất nước qua những món đồ sứ. Và tôi có hứng thú nhiều về lịch sử hơn là những món đồ sứ được trưng bày trong buổi triển lãm.
Trong buổi triển lãm đó, khi nhìn qua một bộ ấm sứ men ngọc, lúc đó tôi cũng không biết là men gì, chỉ biết nó có màu xanh xanh và được giới thiệu đây là bộ ấm sứ men ngọc. Tôi đã phải lòng, trúng phải tiếng sét với màu men này. Người ta nói người thì say bởi men khi uống, nhưng tôi đây lại say bởi men sứ khi nhìn! Vậy mới chết!
Để tôi nhớ lại xem lúc đó là như thế nào. Tại buổi triển lãm, những món đồ sứ được trưng bày trong những ngăn có ánh sáng chiếu vào, hoặc được đặt trên các tủ kiếng trên các bệ đỡ giữa phòng. Bộ ấm sứ men ngọc mà tôi nhìn thấy cũng được đặt trong một ngăn như vậy. Màu men xanh dịu, làm mát mắt người nhìn, ánh sáng chiếu vào vừa phải, vừa làm tôn bộ ấm men ngọc lên, vừa làm người thưởng lãm nhìn được tỉ mỉ từng phần trên bộ ấm, thấy được từng vết rạng trên bề mặt cổ vật... Và tôi đã đứng lại rất lâu chỉ để thưởng lãm bộ ấm trà này, phải nói sao nhỉ, đúng là nấng ná lại lâu hơn để có thể nhìn cho đủ đã.
Với tôi, nhìn như bằng mắt, nhưng tôi hay diễn giải ra bằng độ nóng lạnh. Và với trường hợp này, tôi cảm nhận được sự mát lạnh khi chạm vào (dù chưa chạm vào nha, tại có một lớp kính nữa bên ngoài) và khi thưởng lãm đem lại cho tôi một cảm giác rất bình yên. Và diễn tả theo như xúc giác thì nó đem lại cảm giác rất mềm mại, nói sao ta, nó giống như bạn chạm và vuốt ve một tấm lụa vậy. Uh dù biết đồ sứ thì nó cứng phải nói rồi, nhưng nó đem lại cho tôi cảm giác như vậy. Tóm lại là mát lạnh và mềm mại.
Tôi nghĩ, nếu mình đang trong tâm trạng rối ren, cảm xúc lẫn lộn, khó chịu... mà nhìn thấy bộ ấm trà này, có lẽ cảm xúc sẽ trở nên tốt hơn rất nhiều. Giống như đang đi giữa trời nắng nóng gay gắt mà mặt một thác nước vậy đó.
Từ ngày đó, tôi đã biết rằng mình thích cái này.
Đó cũng là nguyên nhân bắt đầu cho quá trình học tập, tìm hiểu về gốm sứ của tôi. Và nó cũng là một trong những lý do tôi tìm đến với ngọc.